Là một sinh viên mới ra trường, tôi đã từng đi phỏng vấn và làm việc ở một vài công ty, trong đó có cả công ty nước ngoài lẫn công ty trong nước. Với tôi, cảm nhận khi đến mỗi nơi lại có những nét khác nhau, có những nơi chỉ đến một lần mà để lại cho tôi những ấn tượng rất sâu sắc, cũng có những nơi làm tôi không mấy thiện cảm. Thông thường, dù cho bạn là sinh viên mới ra trường hay đã đi làm ở nhiều nơi khi đi làm ở bất kỳ một doanh nghiệp nào, bạn thường phải mất 1 – 2 tháng để làm quen với môi trường làm việc mới, không ít bạn bè của tôi chia sẻ, đã bỏ dở công việc ở một nơi khá tốt chỉ vì cảm thấy lạc lõng giữa những người không quen biết.
Ngày đầu tiên tôi đến Nam Phú Thái đó là một ngày trời nắng nóng, cũng đã gần hết giờ làm việc buổi sáng và dù đã mò mẫm trên google map từ nhà nhưng vẫn đi nhầm đường. Tôi bước vào văn phòng công ty với gương mặt mướt mồ hôi vì nắng nóng, văn phòng có nhiều anh chị đang làm việc, vừa ngồi xuống chiếc ghế chờ gần bàn lễ tân, tôi đã được một anh mặc đồng phục Nam Phú Thái mang tới một cốc nước mời tôi uống cho đỡ mệt. Với anh, đó có thể là một cử chỉ hết sức bình thường với những người khách đến công ty nhưng với tôi, hành động đó làm tôi cảm thấy rất cảm động và có một cái nhìn rất thiện cảm về nơi này.
(Đoàn kết là sức mạnh của tập thể)
Kết thúc buổi phỏng vấn, tôi có lời hẹn sẽ đi làm vào ngày đầu tuần tới, trong lòng thầm hy vọng đây sẽ là một môi trường thân thiện để tôi có thể thoải mái làm việc nhưng không tránh khỏi những lo lắng, giống như “dâu mới chuẩn bị về nhà chồng”.
Ngày đầu tiên đi làm, tôi đã được ưu ái một chỗ ngồi đặc biệt bởi phòng làm việc khá đông người, mọi người vui vẻ hướng dẫn tôi những công việc cần thiết dù cho cái máy tính đang gặp trục trặc, tôi được giới thiệu để làm quen với tập thể mới và ngày nào làm việc cũng được các anh chị đồng nghiệp hỏi xem có điều gì khó khăn cần giúp đỡ không. Có một người bạn của tôi từng nói: khi đi làm, đừng có hỏi nhiều và cứ nhìn người khác rồi làm chứ không có chuyện người khác chủ động giúp mình đâu. Nhưng, khi làm việc tại Nam Phú Thái, tôi thấy sự thực hoàn toàn ngược lại, tôi không những được chủ động hướng dẫn nhiệt tình chu đáo mà còn được quan tâm, chia sẻ thêm những khó khăn trong cuộc sống.
(Điều nhỏ bé đến từ những gì bình dị nhất – công việc có bận rộn nhưng từng cái cây nhỏ cũng được chăm sóc chu đáo)
Gần hết một tuần làm việc tôi bắt đầu gặp trục trặc với máy chấm công, mỗi lần tôi đưa tay lên là máy lại báo “xin thử lại”, ngày nào đến phiên tôi chấm công là cả chị lễ tân lẫn mấy anh kỹ thuật đều phải chăm chú chờ tôi chấm công xong mới tiếp tục làm việc. Mỗi lúc ấy, tôi lại cảm thấy vô cùng áy náy vì làm phiền mọi người nhưng mọi người vẫn hết lòng giúp đỡ tôi – có lẽ như với bất kỳ người nào tới nơi này.
Cuộc sống với bất kỳ ai đều có những khó khăn, những bon chen vất vả vì cơm áo gạo tiền, nhưng nếu bạn cho đi bằng chính lòng nhiệt tình của bản thân mình thì bạn sẽ nhận về vô vàn những điều tốt đẹp. Có lẽ, những người đang làm việc ở Nam Phú Thái, cũng chọn cách cho đi, để mang về những điều mà họ không nghĩ tới. Dù bạn đi đâu và làm việc ở bất kỳ môi trường nào, bạn hãy tự mình cảm nhận, hãy chọn cho mình một nơi dù công việc có áp lực tới đâu bạn cũng cảm thấy bạn được là chính bạn, bạn được yêu thương và quan tâm như không chỉ là đồng nghiệp.
Quan tâm tới người khác, quan tâm tới đồng nghiệp chính là một nét văn hóa của Người Nam Phú Thái.